Tháng tư về cái nắng quá chói chang
Cành phượng vĩ nghiêng mình trong nắng hạ
Gốc sân trường ghế đá buồn chi lạ?
Xác phượng hồng rơi vãi khắp lối đi
Tháng tư về cái nắng quá chói chang
Cành phượng vĩ nghiêng mình trong nắng hạ
Gốc sân trường ghế đá buồn chi lạ?
Xác phượng hồng rơi vãi khắp lối đi
Miền quê này nghèo khó lắm thầy ơi!
Đất loang lở qua mấy mùa lửa khói
Đất úa phèn lúa chưa xanh hết nỗi
Thầy đến chi cho vất vả cuộc đời?
Tháng 11 đã đến, tháng tri ân Nhà giáo - những Người lái đò đưa các thế hệ học sinh sang sông. Mỗi thế hệ học trò chúng ta đều được các Thầy giáo - Cô giáo tận tâm, bảo ban, chỉ dẫn, giúp chúng ta không chỉ tiếp thu các kiến thức mà còn giúp chúng ta hiểu được giá trị của cuộc sống này. Những bài học hay, cách truyền đạt hấp dẫn lôi kéo chúng ta, thúc đẩy chúng ta tìm tòi, khả năng tư duy, sáng tạo.
Chiếc lá vàng trong gió khẽ rơi
Chòng chành chân người bước
Em đi qua lối khác
Lá rơi vào hư không…
(Phạm Thị Hồng Xoan)
Đời thường nói làm nghề nhà giáo
Như con đò đưa khách qua sông,
Bao người đi nhưng mấy người nhớ lại
Thầy vẫn chọn cho mình cái nghiệp đò đưa.